Đỗ Quyên không tàn - Chương 56. Tháng Ba 30, 2017 ~ Tũn Còi. "Thì ra chuyện xưa dài như vậy…". ***. Sau khi nhận được điện thoại của Diêu Tố Quyên, Bộ Tiêu không còn tâm trạng nào để tiếp tục 'bỏ trốn' nữa. Thật ra, anh vốn không muốn đi đâu vào lúc này, nhưng Tại Trung cắn cắn môi, coi như mình chưa nhìn thấy. Dù sao anh cũng không muốn gặp lại hắn, hắn đã kết hôn rồi cùng anh hoàn toàn không quan hệ. Thứ sáu Tuần Tú về nhà, chính mình cũng đã làm xong báo cáo nộp rồi. Tại Trung tính toán buổi sáng ở nhà dọn dẹp một chút Chàng trai nghiến răng ken két nhìn hai thằng bạn dại gái quên anh em. Rồi nhìn Thi bằng ánh mắt long lên tia máu đỏ, tức tối quát lớn. "Con nhỏ khốn kiếp, tao đánh chết mày!" Cậu ta lồm còm chuẩn bị bò dậy tẩn cho cô một trận. Nhưng thật không may, Hiển Thi nhanh hơn. Đợi 2 tên vệ sĩ ra ngoài, cậu mới tiến đến bên giường, hất rượu vào mặt anh, Luhan bây giờ trên người không mảnh vải che thân, trên giường lẫn lộn máu và tinh dịch, mặt anh tái xanh. Sehun thấy anh tỉnh liền lấy xích trói chân anh vào cột giường, đeo vào cổ anh 1 cái Yunho trái lại rất vừa ý, vì chỉ có nhổ hết gai nhọn, cậu mới ngoan ngoãn dựa vào hắn, vì chỉ khi đẩy cậu xuống tận cùng của đau khổ và tuyệt vọng, hắn mới có thể trở thành phao cứu sinh duy nhất mà cậu có thể nhìn thấy, có thể hy vọng và dựa dẫm. Tắt đèn . Trang chủ Làm mẹ Dạy con vâng lời Theo tôi con hư là phải đánh, không để con biết sợ cha mẹ thì không bao giờ trẻ nghe lời. Ngày hôm quan, tôi thấy rất nhiều ông bố bà mẹ thi nhau chia sẻ bài viết Đánh vào mông ảnh hưởng đến trí thông minh của trẻ và tung hô rằng không nên đánh con. Tôi nghĩ, những người mạnh miệng cho rằng “dạy con không được đánh đòn”, chắn chắn chưa từng làm cha làm mẹ. Tôi là một phụ huynh vẫn dùng roi để dạy con những khi con bướng, không nghe lời hay ăn vạ. Đương nhiên, tôi cũng chẳng ngại thừa nhận điều này. Ngày còn bé, tôi cũng như bao đứa trẻ khác, không ít lần phải chịu những trận đòn roi “thừa sống thiếu chết” của cha mẹ. Bố tôi thậm chí còn nổi tiếng là người nghiêm khắc nhất khu phố. Ông không cần nói nhiều, mỗi khi phạm lỗi, chỉ lần chỉ tay lên giường là tôi tự biết mình phải nằm lên đó chịu đòn. Bố tôi đánh đau lắm, ông có một chiếc đũa cả riêng dùng để đánh đòn. Khi đánh, một đòn của ông phải nặng bằng chục đòn của những người khác. Tôi cũng nhớ y nguyên cảm giác uất ức, “hận” cha “hận” mẹ sau mỗi lần bị đánh. Vậy nhưng theo thời gian, khi lớn lên rồi tôi mới nhận ra, nếu không có những trận đòn roi, không có sự nghiêm khắc của cha mẹ thì tôi đã không thể nên người. Theo quan điểm của tôi, con hư là phải dạy, mà khi dạy không được, nói không nghe thì dứt khoát phải đánh. Cái cây mình không uốn nắn ngay từ khi còn nhỏ, lớn lên làm sao nó mọc cho đúng hàng đúng lối. Dạy con mà chỉ yêu chiều nịnh nọt, chỉ nói lời suông “Không được làm thế”, “Không được hư thế” liệu được mấy đứa trẻ nghe lời? Đơn giản là chỉ nói thôi, trẻ nhỏ biết chúng ta không bao giờ đánh đòn chỉ càng khiến chúng không biết sợ cha mẹ. Cá nhân tôi ủng hộ việc dùng roi vọt để dạy con vì đơn giản nếu chỉ nói suông, được mấy đứa trẻ biết sợ cha mẹ mà nghe lời? ảnh minh hoạ Như con trai tôi, mới hơn 1 tuổi tôi đã bắt đầu đánh con. Con tôi hồi đấy rất nghịch, luôn thích sờ tay vào ổ điện, thích nghịch dao, thích nghịch nước…Trẻ 1 tuổi thì làm sao bảo được nó? Mỗi lần con nghịch ổ điện hay ăn cơm mà ngậm cơm, nhè cơm, tôi ngay lập tức chạy ra đánh cho vài phát thật đau để nhớ. Từ sau chỉ cần tôi lừ mắt hay giơ tay lên là con tự giác không dám nghịch ngợm, cũng biết đường mà ăn uống cho tử tế. Lớn hơn chút nữa, vào giai đoạn mẫu giáo, trẻ con tuổi này đứa nào cũng bướng. Tối tôi chỉ cho xem tivi một lúc rồi bảo con “đi ngủ đi” mà còn vẫn phớt lờ lời bố mẹ nói. Lần thứ nhất, tôi nhắc con. Lần thứ 2, tôi cũng vẫn nhắc con. Nhưng đến lần thứ 3 mà vẫn cố tình không nghe lời, tôi ngay lập tức cho ăn đòn. Vài lần như thế là sợ, bố nói gì cũng biết điều mà nghe theo. Vợ tôi không đánh con, nên cũng vì thế mà thằng bé “nhờn” với mẹ, chẳng bao giờ nghe lời. Ngày xưa ông bà ta vẫn có câu “Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”. Tôi thấy hầu hết những người con từng bị cha mẹ dạy dỗ nghiêm khắc thì lớn lên hiểu biết đều thầm cảm ơn cha mẹ hết. Đánh con, người làm cha làm mẹ như tôi còn đau hơn con gấp trăm nghìn lần. Làm cha làm mẹ chẳng ai muốn dùng biện pháp mạnh để dạy con cả. Thế nhưng mỗi nhà mỗi cảnh. Có đứa trẻ ngoan, mình nói nó nghe thì thôi. Với những đứa trẻ hư, ương bướng, cá tính mạnh, nếu không đòn roi “thuần hoá” thì rồi sau này ra đời, “đời” còn đánh chúng đau hơn cả cha mẹ. Một, hai đòn roi bây giờ có là gì? Cũng đừng ai so sánh với tôi những câu đại loại như "Tây nó có bao giờ đánh con, sao nó vẫn dạy được con", bởi tôi suy nghĩ rất đơn giản là đối với trẻ con châu Á nói chung, Việt nam nói riêng không thể giáo dục thiếu roi được vì nó là đặc thù của châu Á rồi. Trẻ con châu Âu có văn hoá riêng nên chúng không cần đến roi mà vẫn ngoan vì môi trường văn hoá ở đó khác chúng ta hoàn toàn. Thêm nữa, cũng đừng ai "thần thánh hoá" phương Tây bởi bên đó, cha mẹ mà đã đánh con thì còn khủng khiếp hơn chúng ta nhiều. Đương nhiên, đánh con cũng phải biết cách. Tôi không bao giờ đánh vào những chỗ không nên như đầu, lưng hay bụng mà chỉ đánh vào những nơi “phần mềm” như mông, bàn tay hay bắp chân. Đánh con là để con nhớ, con chừa chứ không phải là bạo hành hay sử dụng bạo lực. Đánh con vô cớ chỉ để thoả mãn cơn bực tức của bản thân thì đương nhiên trẻ sẽ “oán hận” chứ nếu đánh con vì những lý do “hợp lý” thì trẻ có giận sau này cũng vẫn thương cha thương mẹ. Theo tâm sự của độc giả Nguyễn Hải Thanh Hà Nội Tin liên quan Tin bài cùng chủ đề Dạy con vâng lời HỏiChào bác sĩ,Em bị mỏi mông phải, đấm đấm vào mông phải là bị nhói vùng bụng dưới phải. Vậy bác sĩ cho em hỏi mỏi mông, đấm vào mông thì nhói bụng dưới là dấu hiệu bệnh gì? Em có bị trĩ và táo bón. Hiện tại, em đang uống bổ sung men của Bifina. Mong nhận được phản hồi của bác sĩ. Em cảm ơn bác hàng ẩn danhTrả lờiĐược giải đáp bởi Thạc sĩ, Bác sĩ Lê Thị Thanh Hương - Bác sĩ Hồi sức cấp cứu - Khoa Hồi sức cấp cứu, Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec Central bạn,Với câu hỏi “Mỏi mông, đấm vào mông thì nhói bụng dưới là dấu hiệu bệnh gì?”, bác sĩ xin giải đáp như sauDo vùng chậu mông có rất nhiều nhóm cơ bám từ xương chậu điểm bám cao nhất của xương chậu là vùng mào chậu bạn có thế dễ dàng sờ thấy ở vùng eo hông xuống tới đùi - mông. Do đó, bạn có thể thấy thành sau của phần dưới ổ bụng tựa khá nhiều lên vùng xương chậu. Do đó, khi bạn đấm vào mông, cũng có nghĩa là tác động lực lên cơ vùng chậu mông, và điều này dễ dàng ảnh hưởng đến thành sau của vùng bụng dưới, khiến bạn đau nhói vùng bụng dưới là bình bạn vẫn không an tâm thì có thể đến khám bác sĩ để được khám và siêu âm kiểm tra thêm để được tư vấn cụ thể. Việc uống men tiêu hóa hỗ trợ không gây ảnh hưởng gì, nên bạn có thể tiếp tục bạn còn thắc mắc về mỏi mông, đấm vào mông thì nhói bụng dưới, bạn có thể đến bệnh viện thuộc Hệ thống Y tế Vinmec để kiểm tra và tư vấn thêm. Cảm ơn bạn đã tin tưởng và gửi câu hỏi đến Vinmec. Chúc bạn có thật nhiều sức trọng! Để đặt lịch khám tại viện, Quý khách vui lòng bấm số HOTLINE hoặc đặt lịch trực tiếp TẠI ĐÂY. Tải và đặt lịch khám tự động trên ứng dụng MyVinmec để quản lý, theo dõi lịch và đặt hẹn mọi lúc mọi nơi ngay trên ứng dụng. Nhiễm Di bị anh đánh một cái vào mông, cũng chỉ ngoan ngoãn vì một lúc vì ngượng ngùng, sau đó rất nhanh đã đổi thành tức giận, cô giậm chân xuống nệm uất ức lên án anh- Anh bảo sẽ dịu dàng, mà chưa được một giờ đã đánh tôi rồi. Vừa rồi thì cưỡng hôn, sau lại suy nghĩ không đứng đắn bây giờ còn đánh tôi. Triệu Huân Kiêu anh lừa người.*Bốp* Lại một cái vào mông. - Nhiễm Di em thật may mắn vì em chính là em, nếu em là người khác thì tôi đã quăng xuống dưới đất bằng cửa sổ này từ lâu Không được nha, sẽ Cho luôn cũng được, ai bảo cứ thích chọc tức tôi. - Triệu Huân Kiêu trêu ghẹo, chứ anh nào nỡ tổn thương Nhiễm Di cúi đầu không dám nhìn anh, giọng nói nhỏ nhẹ cất lên - Tôi không chọc tức anh đâu, anh đừng ném tôi ra ngoài đó. Tôi còn phải lo cho em tôi nữa. Huân Kiêu ngồi xuống giường, kéo cô ngồi lên đùi mình, anh hôn vào bên má Chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên tôi, không lăng nhăng phía sau lưng tôi thì tôi chắc chắn em sẽ có một đời vô cùng sung sướng. Không phải lo bất cứ thứ gì, bởi vì tôi sẽ đích thân sắp xếp ổn thỏa hết cho Như vậy có phải tôi làm tình nhân cho anh không?Đấy, lại nữa. Bàn tay anh bóp mạnh vào eo cô, lần này thật sự dùng lực. Một trận đau nhói khiến chân mày cô nàng cao lại. Nhưng lần này không hề có một từ la hét nào phát ra. - Tình nhân không ai như em đâu. Tôi nói gì là họ đều vâng vâng dạ dạ, chứ không trả lời giống như em. Em ở đây làm bà chủ nhà, làm vợ tôi, có chịu không?- Không chịu. - Cô lập tức trả lời. - Tại sao?- Vợ chồng là phải yêu nhau, anh đâu yêu tôi mà tôi cũng đâu yêu anh như vậy làm sao có thể là vợ chồng được. Người đàn ông vậy mà nín thinh trước câu nói của cô. Chính là anh không muốn trả lời, yêu hay không chính anh hiểu rõ. Hiện tại có nhiều thứ không thể nói hết với cô, nhưng sau khi tìm được nguyên nhân anh muốn biết lúc đó nói với cô cũng chưa muộn.….- Kiêu, tôi muốn đi ngủ. Nhiễm Di đứng trước giường dụi mắt, đã khuya như vậy cô thật sự buồn ngủ lắm rồi. Huân Kiêu chỉ lên giường - Vậy lên ngủ vẫn còn nhớ đây là phòng anh. Đưa mắt nhìn xung quanh phòng - Nhưng chỉ có một cái giường tôi ngủ trên đây rồi anh ngủ ở Em có muốn ngủ với tôi không?Còn.... Tôi 26 tuổi, lấy chồng được ba năm, anh lớn hơn tôi 10 tuổi, biết lo cho gia đình, thương vợ nhưng lại rất nóng tính. Tôi, một người phụ nữ tuy có trách nhiệm nhưng lại đoảng theo nhận xét của chồng, mỗi lần đoảng là một lần tôi bị đòn vì tính nóng của anh. Những lúc đó, anh không thể làm chủ được, bắt tôi nằm sấp xuống hỏi tội và đét roi mây vào mông tôi đau điếng. Anh nói đánh vào mông là anh đã bình tĩnh lắm rồi. Anh không muốn tát tai tôi hay đánh vào đầu hoặc những chỗ gây nội thương vì thương tôi. Có một lần, cơm canh tôi đã nấu xong, anh đi làm về vừa mệt vừa đói, tôi dọn cơm cho anh ăn nhưng không hiểu lóng nga lóng ngóng thế nào lại làm rớt tô canh xuống sàn nhà. Anh giúp tôi dọn dẹp xong, không ăn uống gì, anh bảo tôi vào phòng, tôi biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi sợ nhất là hễ đánh xong anh không cho tôi xoa mông; nếu không anh sẽ đánh đau hơn và nhiều hơn. Hồi mới cưới anh không bao giờ đánh tôi. Chuyện xảy ra lần đầu khi tôi sơ ý đi chợ để mất tiền. Hôm đó, chồng có người bạn đến nhà chơi, người này lâu lắm rồi anh mới gặp lại nên nói tôi đi chợ mua đồ đãi khách. Anh xấu hổ với bạn nên khi bạn anh vừa về anh "xử" tôi liền. Lần đó, tôi đã khóc rất nhiều, anh xin lỗi và hứa sẽ không làm vậy nữa. Chỉ được vài ba tháng anh lại đánh tôi, càng ngày anh càng đánh thường xuyên hơn, đến giờ vài ba tuần lại một lần. Rồi một hôm bị anh đánh đau quá, lại không được xoa mông, quá ức chế tôi điên lên và nói đàn ông hèn mới đánh vợ. Nghe xong câu này, anh không đánh tôi nữa mà bỏ đi. Tôi không biết anh đi đâu nhưng một tháng rồi không thấy anh về. Tôi đến cơ quan anh nhưng anh đã không đi làm nữa, cũng không thể liên lạc điện thoại được với anh. Giờ tôi không biết phải làm sao, rất mong anh trở về. Tôi thấy mình cũng thật mâu thuẫn, bị anh đánh nhưng không hiểu sao vẫn rất yêu anh, có lẽ vì anh chăm lo cho tôi rất chu đáo. Những lần tôi bệnh anh đều lo lắng từng ly từng tí, chỉ có những lúc đánh tôi anh như một người khác, còn lại anh rất hiền lành, tốt tính. Giờ tôi chỉ biết chờ anh…

em không ngoan anh đánh vào mông thật đau